2025-08-25

Vì sao điểm chuẩn ngành Y giảm thấp kỷ lục?

 

Vì sao điểm chuẩn ngành Y giảm thấp kỷ lục?

Góc nhìn khách quan từ thực trạng nghề y

Khi điểm chuẩn tuyển sinh ngành Y năm nay được công bố, dư luận đã xôn xao vì mức điểm giảm mạnh so với những năm trước. Điều này đặt ra một câu hỏi quan trọng: Vì sao ngành y – từng là mơ ước và niềm tự hào của nhiều bạn trẻ – lại không còn hấp dẫn như trước?

1. Môi trường làm việc chưa an toàn

Một trong những nguyên nhân lớn nhất là bạo lực y tế. Không ít vụ việc bác sĩ, điều dưỡng bị người nhà bệnh nhân hành hung, xúc phạm đã được ghi nhận và lan truyền trên mạng xã hội. Điều này tạo ra tâm lý lo lắng, bất an cho những bạn trẻ có ý định theo nghề. Nghề y vốn cần sự cống hiến, nhưng nếu ngay cả sự an toàn thân thể và tinh thần không được đảm bảo, thì khó trách nhiều người “chùn bước”.

2. Thời gian đào tạo quá dài

Ngành y khác biệt với nhiều ngành nghề khác ở chỗ: Để trở thành một bác sĩ đủ năng lực hành nghề, sinh viên phải trải qua 6 năm đại học, sau đó còn cần nội trú, chuyên khoa, thạc sĩ, tiến sĩ tuỳ hướng phát triển. Nghĩa là trong khi bạn bè cùng trang lứa đã đi làm và có thu nhập ổn định từ rất sớm, sinh viên y vẫn tiếp tục ở giảng đường hoặc bệnh viện với mức trợ cấp thấp. Điều này khiến nhiều bạn trẻ cân nhắc thiệt hơn, đặc biệt trong bối cảnh xã hội ngày càng đề cao cơ hội việc làm nhanh và thu nhập sớm.

3. Áp lực công việc khổng lồ

Bác sĩ không chỉ đối diện với cường độ làm việc cao (trực đêm, ca cấp cứu bất ngờ, số lượng bệnh nhân đông), mà còn phải gánh vác trách nhiệm nặng nề với tính mạng con người. Chỉ một sai sót nhỏ cũng có thể gây hậu quả lớn. Nỗi ám ảnh về sai lầm nghề nghiệp khiến không ít bác sĩ rơi vào tình trạng stress, trầm cảm. Trong khi đó, xã hội nhiều khi lại thiếu sự thấu hiểu và đồng cảm, vô hình trung càng làm nghề y trở nên “nặng nề”.

4. Đãi ngộ chưa tương xứng

Đúng là bác sĩ giỏi có thể có thu nhập tốt, nhưng nhìn chung: Thu nhập khởi điểm của một bác sĩ mới ra trường chưa tương xứng với công sức bỏ ra trong thời gian dài học tập và đào tạo. So với ngành công nghệ, tài chính hay các lĩnh vực “nóng” khác, mức lương và cơ hội phát triển của bác sĩ chưa đủ hấp dẫn để giữ chân lực lượng lao động trẻ. Điều này càng khiến nhiều học sinh giỏi, thay vì chọn y khoa, lại rẽ sang ngành khác.


5. Vậy cần làm gì?

Để khôi phục lại sức hút của ngành y, không thể chỉ kêu gọi “tinh thần cống hiến” từ thế hệ trẻ, mà cần những giải pháp cụ thể:

Bảo vệ an toàn cho nhân viên y tế: Có cơ chế pháp lý mạnh mẽ, xử lý nghiêm bạo lực y tế.

Cải thiện chính sách đãi ngộ: Tăng lương, phụ cấp, tạo môi trường phát triển nghề nghiệp rõ ràng.

Rút ngắn khoảng cách đào tạo – hành nghề: Cải tiến chương trình đào tạo để sinh viên y có cơ hội hành nghề sớm hơn, song song với nâng cao chất lượng.

Nâng cao hình ảnh ngành y trong xã hội: Tôn vinh sự hy sinh và giá trị cốt lõi của nghề, để người dân hiểu rằng bác sĩ không chỉ là một công việc mà là nghề cứu người.

Kết luận

Điểm chuẩn ngành y giảm không chỉ là câu chuyện của giáo dục, mà là tấm gương phản chiếu những khó khăn và bất cập trong hệ thống y tế hiện nay. Nếu không có những cải cách mạnh mẽ để làm nghề y trở nên an toàn, đáng tự hào và có giá trị xứng đáng, thì việc thiếu hụt đội ngũ bác sĩ chất lượng cao trong tương lai là điều khó tránh khỏi.

Không có nhận xét nào: