chuyên mục

2025-09-12

Match Day – Hồi hộp, hấp dẫn, nhưng cũng đầy suy ngẫm

 

Match Day – Hồi hộp, hấp dẫn, nhưng cũng đầy suy ngẫm

Những ngày vừa qua, sự kiện Match Day – Ngày đăng ký chuyên ngành Bác sĩ nội trú năm 2025 đã thực sự phủ sóng khắp cõi mạng. Hồi hộp, gay cấn, thú vị; trai xinh gái đẹp lại tài giỏi; đủ mọi yếu tố để thu hút người xem, ngay cả những người không làm trong ngành y cũng không thể rời mắt. Sự phủ sóng mạnh mẽ này khiến tôi khá bất ngờ.

Thông qua những bình luận, chia sẻ của khán giả và độc giả, tôi nhận ra có rất nhiều luồng ý kiến khác nhau. Mỗi góc nhìn đều chứa đựng sự quan tâm, ngưỡng mộ, nhưng cũng có phần hoài nghi, tranh luận. Điều này khiến bản thân tôi – một người trong nghề – có những trăn trở và suy nghĩ riêng. Và để cùng nhau hiểu hơn về Match Day, chúng ta hãy thử đi sâu vào bốn vấn đề sau.


1. Bác sĩ nội trú – tinh hoa, nhưng tinh hoa đến mức nào?

Một trong những điều được nhắc đến nhiều nhất là khái niệm “bác sĩ nội trú là tinh hoa”. Quả thật, kỳ thi này từ lâu đã được coi là con đường khắt khe, đòi hỏi sự kiên trì, quyết tâm và một nền tảng học tập vững chắc. Năm nay, có khoảng 1.000 thí sinh dự thi, nhưng chỉ tiêu chỉ dừng lại ở khoảng 400. Tỉ lệ “chọi” không phải là cao so với các kỳ thi mà ta vẫn biết. Và số lượng tuyển chọn có vẻ "khá nhiều". Có ý kiến cho rằng, liệu số lượng chỉ tiêu tăng dần theo từng năm có làm “loãng” đi khái niệm tinh hoa? Câu trả lời, theo tôi, là không đơn giản như vậy.

Nếu bạn là sinh viên y năm cuối, bạn sẽ hiểu rằng chỉ riêng việc đưa ra quyết định dự thi đã là một sự dũng cảm. Bởi lẽ, đây không chỉ là một kỳ thi, mà là cả một hành trình chuẩn bị lâu dài, cần sự đầu tư về thời gian, công sức, chiến lược bài bản. Đối thủ của bạn, dù ít, nhưng không phải là những người “bình thường”, mà đều là những gương mặt ưu tú, xuất sắc từ nhiều trường y khác nhau.

Nói cách khác, “tinh hoa” không chỉ nằm ở tỉ lệ chọi, mà nằm ở bản lĩnh, sự lựa chọn và quá trình dấn thân. Dám thi, dám đặt mình vào một đấu trường khốc liệt – điều đó tự thân đã rất đáng nể.


2. Ngành nào “xứng đáng” hơn ngành nào?

Một chủ đề gây tranh luận không kém là việc so sánh sự lựa chọn chuyên ngành. Có ý kiến khen ngợi những bạn chọn các ngành khó, áp lực cao như Nội tim mạch, Ngoại khoa; ngược lại, có người lại tỏ ý xem nhẹ khi ai đó chọn các ngành được cho là “nhàn hơn” nhưng thu nhập ổn định như Sản phụ khoa, Phẫu thuật tạo hình, Da liễu.

Theo quan điểm của tôi, đây là một cách nhìn phiến diện. Bởi lẽ, không có ngành nào thực sự “nhàn”. Mỗi chuyên ngành đều có những khó khăn, rủi ro và áp lực riêng. Một bác sĩ Nội tim mạch phải vật lộn với bệnh nhân nặng, ca trực triền miên. Một bác sĩ Sản khoa có thể đối diện với biến chứng nguy hiểm bất cứ lúc nào trong ca đỡ đẻ. Một bác sĩ Phẫu thuật tạo hình không chỉ cần kỹ thuật tinh xảo mà còn phải chịu áp lực tâm lý từ kỳ vọng thẩm mỹ rất cao của bệnh nhân.

Việc lựa chọn chuyên ngành không chỉ phản ánh “đam mê” mà còn gắn liền với năng lực, cơ hội việc làm, tiềm năng phát triển cá nhân, và cả hoàn cảnh gia đình. Đối với người ngoài cuộc, một ngành nào đó có vẻ “dễ hơn”, “hot hơn”, nhưng với người trong cuộc, đó có thể là sự lựa chọn đúng đắn nhất. Và quan trọng hơn cả: mọi lựa chọn đều xứng đáng được tôn trọng.


3. Match Day – bản lĩnh ở chỗ nào?

Trường Y Hà Nội trước đây thì các bác sĩ cũng sẽ đăng ký nguyện vọng về ngành định sẵn như trước khi thi như thi tuyển sinh đại học vậy. Tuy nhiên từ năm 2016 đã đổi sang hình thức Match Day là chọn chuyên ngành theo thứ hạng điểm thi. Điều này biến ngày công bố kết quả không chỉ là ngày “vui – buồn” cá nhân, mà còn là ngày đầy kịch tính, nơi mỗi quyết định mang tính bước ngoặt.

Mỗi phương thức đều có những ưu điểm, nhược điểm riêng, và tựu chung lại thì các chuyên ngành đều có thể chọn được nhân tài để tiếp nối. Hình thức Math Day là một thử thách với bản lĩnh và ý chí một cách sâu sắc. Bạn chọn gì nếu ngành bạn yêu thích đã đủ chỉ tiêu khi đến lượt mình chọn? Từ bỏ con đường nội trú để đi theo một con đường khác, như học thạc sĩ, chuyên khoa để rồi cũng sẽ đi đến cùng với ước muốn của mình, hay chấp nhận một ngành mình chưa có nhiều niềm tin lắm nhưng vẫn cố gắng vì nghe "nội trú là con đường ngắn nhất" và ngoài kia người ta vẫn ngưỡng vọng danh hiệu bác sĩ nội trú. Không có quyết định nào là sai, chính ta cùng với sự nỗ lực mới làm nó trở nên đúng đắn. Một ngành học chỉ thực sự “đúng” khi ta đầu tư tâm huyết và nỗ lực, bất kể nó đến với ta bằng con đường nào.


4. Vì sao không phổ cập bác sĩ nội trú?

Câu hỏi tưởng chừng đơn giản này lại chạm đến gốc rễ của hệ thống đào tạo. Chất lượng bác sĩ nội trú được bảo chứng nhờ môi trường học tập, giảng viên hướng dẫn, cơ sở vật chất và điều kiện thực hành. Nếu muốn mở rộng quy mô, tất cả những yếu tố trên cũng phải đồng thời tăng trưởng. Đó là lý do vì sao đến nay, dù nhu cầu xã hội rất lớn, nội trú vẫn chưa thể “phổ cập” như nhiều người kỳ vọng.

Bản thân tôi, từ những năm còn là sinh viên, đã từng mong một ngày nào đó không còn kỳ thi áp lực này nữa, rằng ai cũng có thể học nội trú. Nhưng thực tế là, cho đến hiện tại, điều đó chưa thành hiện thực. Tuy nhiên, một tín hiệu tích cực là số lượng chỉ tiêu đã tăng dần qua từng năm. Điều đó cho thấy hệ thống đang từng bước mở rộng, và biết đâu trong tương lai, nội trú có thể tiếp cận được nhiều người hơn.


Kết luận

Match Day không chỉ là một ngày “chọn ngành”, mà còn là một ngày phản ánh bản lĩnh, ước mơ và trách nhiệm của mỗi người trẻ trong ngành y. Nó có sự gay cấn, có cả nước mắt và nụ cười, nhưng trên hết, nó là một cơ chế để tìm kiếm và bồi dưỡng những nhân tài y học.

Vậy nên, thay vì so sánh hay phán xét, chúng ta hãy nhìn Match Day như một phần của hành trình đào tạo bác sĩ – nơi mỗi sự lựa chọn, mỗi quyết định, đều đáng được tôn trọng. Hiểu để yêu thêm, để trân trọng hơn những người đã và đang bước đi trên con đường gian nan nhưng đầy ý nghĩa này.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét